Gây nghiệp dẫn đến gia đình đổ vỡ đừng đổ lỗi cho duyên phận
Không ai rời khỏi một mối quan hệ nào đó mà không có lý do. Nhất là những mối quan hệ đã rất sâu. Nếu không phải là một niềm thất vọng lớn, thì cũng là một sự tổn thương cực lớn.
Tôi thường rời đi, khi mang trong mình cả hai điều đó. Rời đi, cũng là một cách để buông những điều đó. Để không còn thất vọng. Để không còn thương tổn. Người khác không thương bạn thì bạn phải học cách thương bản thân mình.
Kể từ đó, ai nói gì về họ hay họ nói gì về tôi, gần như tôi không còn một chút bận tâm nào nữa cả. Đơn giản là tôi không muốn làm phiền bản thân mình. Cuộc sống vẫn còn nhiều việc để làm và nhiều thứ tốt đẹp phía trước ta phải tiếp tục.
Tất cả các mối quan hệ có thể đổ vỡ được thì đơn giản thôi, là cả hai thực sự không sâu sắc, không gắn kết bền chặt với nhau như những gì đã thể hiện. Cái này là cả hai phía. Nếu bắt lỗi thì ai cũng vấp phải cái lỗi đấy, nên thôi, cứ đổ lỗi cho bên này hay bên kia làm gì?
Không có duyên tự hết. Cứ có việc gì đổ vỡ người ta cứ đổ cho hết duyên, thực ra không phải vậy. Do cách ta sống cả thôi.
Một người nào đó, tất cả bạn bè đều quay lưng, tình thân chối bỏ, thì đó là do cách bạn sống, không có duyên nợ hết hay còn gì đây cả. Mà thường những người này thì vô cùng bảo thủ, họ luôn nghĩ họ đúng. Họ chẳng đúng gì cả.
Một người nào đó bề ngoài luôn tỏ ra mình ấm áp, mình tốt, gặp ai cũng nói mình tốt và chuyện gì xảy ra mặc nhiên tội lỗi thuộc về người khác hết. Lạ thay, trong tâm khảm họ cũng luôn nghĩ họ tốt cho đến giây cuối cùng. Họ chẳng tốt gì cả. Chẳng có người nào tốt khi mà biến thiên hạ thành xấu xí tất, chỉ mỗi mình là tốt.
Đấy, vài ví dụ để thấy, người ta ở hay đi khỏi đời mình là từ mình phần lớn từ mình. Từ cách mình gây ra nghiệp, chứ chẳng phải do hết duyên. Duyên còn hay không là do cách chúng ta nhìn vào nhau, vì nhau mà sống chứ không phải chỉ chăm chăm cho cảm xúc của mình mặc cho sự tổn thương của người khác.
Đấy, đừng nói với nhau hết duyên nữa, khi mà cái nghiệp gây cho nhau còn to tướng như thế, lo tu tâm mà giải quyết thay vì nói một câu rất vô trách nhiệm rằng “hết duyên”
Đừng đổ lỗi cho duyên phận. Đã là duyên phận người ta không phụ nhau nhanh đến thế. Đã là duyên phận thì người ta lẽ ra càng phải trân trọng nâng niu gìn giữ nhau hơn. Nên đừng dùng duyên phận để bao biện cho sự phụ bạc của mình.”